Duyên Nam

Mưa - Lũ...






Mưa lại đến. Mưa tầm. Mưa tả.
Như chưa đủ. Mưa cả ngày đêm.
Làm cho cây rủ. Đất mềm
Không còn chỗ thấm. Mưa thêm làm gì?
 
Làng tôi đó, còn gì để mất?
Nhìn nước dâng, chồng chất lo âu.
Tràn lan vũng rộng đục ngầu
Bao la làn nước. Từ đâu quá nhiều!
 
Nước cứ đến như triều biển cả.
Đến quá nhanh lấp cả mùa màng
Ngập sân. Lòng sợ. Hoang mang
Ruộng sâu, vườn cạn, ngỡ ngàng còn đâu.
 
Bao công sức, hoa mầu sạch trắng
Giọt mưa rơi muối mặn môi tôi
Cần lao dưới nắng đâu rồi?
Một cơn mưa, lũ đã trôi theo dòng.
 
Những số phận long đong sau lũ
Vì những người nhận phủ thiên nhiên
Rừng xanh đốn, phá một miền
Làm cho Trời giận mỗi niên lũ tràn
 
Ai sẽ lảnh trời màn, chiếu đất?
Ai nhận ghi tiếng nấc đêm thâu?
Ai khăn lau cạn mắt sầu?
Ai đo thước ngắn lòng đau đớn lòng?
 
Duyên Nam
(10-21-2020)

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 10 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Mưa - Lũ..."